Anh da đen húp em du học sinh hàng múp

Chỉ trong vài trường hợp đặc biệt như giổ quảy, cúng kiến Phong đã đến nhà Mẫn dự tiệc cùng với sự có mặt của Hương Quản Bình Phú. Trong tiếng khóc, giọng nói của Hạnh vẫn có sự ngọt ngào làm lịm lòng Phong. Trong tư thế nàng đang quỳ Phong nhìn rõ cặp đùi thon dài đang bó sát dưới lớp quần vải. Chắc chắn mu lồn nàng tròn đầy như câu tục ngử “mặt nào ngao đó”. Nhìn thấp xuống nửa là một bầu ngực vung cao mà chiếc yếm và manh áo vải thô kín đáo cũng không che dấu được. Thắm thoát thời gian qua nhanh, nay thời hạn một năm đã đến. Phong dịu giọng hỏi Mẫn: “Thế chú đã trình bày rõ ràng với thầy Hương Quản chưa?”
Mẫn đáp trong hy vọng: “Dạ con đã năn nỉ nhiều lần nhưng thầy Hương nói là sau khi xem xét qua lý lịch của tất cả quân lính trong làng con phải đi để giử đủ quân số, trừ khi Quan cắt bớt lực lượng hay tuyển mộ thêm tân binh.”
Trong khi Mẫn cúi đầu khẩn khoảng, lần đầu tiên Phong mới có dịp quan sát Hạnh một cách tỉ mỉ.